Cơ chế pháp lý kiểm soát dòng tiền tín dụng trong dự án bất động sản – từ yêu cầu minh bạch đến bảo vệ hệ thống tài chính quốc gia

Thứ tư - 29/10/2025 00:10
Một dự án bất động sản có thể thất bại vì thị trường, nhưng một hệ thống tài chính có thể sụp đổ vì dòng tiền bị sử dụng sai. Khi tín dụng trở thành huyết mạch của nền kinh tế, thì việc kiểm soát dòng tiền không chỉ là trách nhiệm của ngân hàng, mà là yêu cầu pháp lý cấp quốc gia.
Dòng tiền – mạch sống của tín dụng và chỉ dấu của niềm tin

Trong hoạt động tín dụng, “dòng tiền” chính là máu chảy trong cơ thể nền kinh tế. Nếu dòng máu này bị tắc nghẽn hoặc rò rỉ, cơ thể ấy sẽ bệnh nặng.

Đối với các dự án bất động sản, vốn vay ngân hàng chiếm tới 60–70% tổng nguồn lực đầu tư. Tuy nhiên, tại Việt Nam, sau khi vốn được giải ngân, việc theo dõi, giám sát mục đích sử dụng gần như phụ thuộc vào “cam kết thiện chí” của chủ đầu tư.

Trong khi đó, hàng chục vụ án kinh tế những năm gần đây – từ trái phiếu doanh nghiệp đến việc dùng vốn vay sai mục đích – đều bắt nguồn từ thiếu cơ chế kiểm soát dòng tiền.

Pháp luật hiện hành mới dừng ở quy định “điều kiện cho vay” và “trách nhiệm của bên vay”, nhưng chưa tạo ra thiết chế pháp lý đủ mạnh để giám sát đồng vốn sau khi rời khỏi ngân hàng.

Những lỗ hổng thể chế: Khi vốn chảy không đúng mục đích

Hiện nay, hệ thống pháp luật điều chỉnh dòng vốn bất động sản được phân tán trong ba lĩnh vực:
  • Luật Các tổ chức tín dụng 2024,
  • Luật Kinh doanh bất động sản 2023,
  • Luật Nhà ở 2023,
  • và các nghị định hướng dẫn.
Tuy nhiên, không có văn bản nào quy định cơ chế “kiểm soát dòng tiền dự án” một cách độc lập.

Doanh nghiệp chỉ cần có hồ sơ vay vốn hợp lệ, phương án kinh doanh khả thi, là ngân hàng có thể giải ngân. Nhưng sau đó, tiền được sử dụng cho xây dựng hay cho hoạt động khác – Nhà nước gần như “mù thông tin”.

Chính vì thế, đã xuất hiện hiện tượng “chuyển dòng vốn”:
  • Chủ đầu tư vay vốn cho dự án A nhưng lại chuyển sang dự án B;
  • Hoặc dùng tiền huy động từ khách hàng để trả nợ ngân hàng;
  • Thậm chí “lách luật” thông qua các hợp đồng hợp tác đầu tư hoặc ủy quyền giữ chỗ, thu tiền trước trái phép.
Khi rủi ro phát sinh, người mua nhà, ngân hàng và Nhà nước đều chịu thiệt, trong khi doanh nghiệp đã rút lui khỏi trách nhiệm.

Kinh nghiệm quốc tế: Từ Escrow Account đến hệ thống tín dụng giám sát điện tử

Các quốc gia có thị trường bất động sản phát triển đều xây dựng thiết chế giám sát dòng tiền đa tầng.

Singapore áp dụng mô hình Escrow Account – tài khoản phong tỏa. Mọi khoản thanh toán của người mua hoặc giải ngân ngân hàng đều được chuyển vào tài khoản chung, do một bên trung gian tài chính (thường là ngân hàng hoặc cơ quan ủy thác) quản lý. Chủ đầu tư chỉ được rút tiền theo tiến độ được kiểm định.

Hàn Quốc quy định chủ đầu tư phải được cấp chứng nhận Financial & Construction Guarantee trước khi huy động vốn. Tức là, dự án chỉ được phép nhận tiền từ người mua sau khi có xác nhận ngân hàng bảo lãnh và báo cáo định kỳ về tiến độ sử dụng vốn.

Đức yêu cầu mọi khoản tín dụng bất động sản phải có hệ thống giám sát rủi ro theo thời gian thực, kết nối trực tiếp với cơ quan tài chính liên bang.

Điểm chung của các mô hình này là: dòng tiền phải minh bạch, có người giám sát độc lập, và có cơ chế dừng giải ngân khi phát hiện sai phạm.

Bài học cho Việt Nam: Không chỉ kiểm tra hồ sơ, mà phải theo dõi hành trình của đồng vốn

Đối chiếu với Việt Nam, chúng ta đang “quản lý đầu vào” mà chưa “quản lý hành trình” của vốn.

Để khắc phục, cần chuyển từ cơ chế hành chính sang cơ chế giám sát bằng công nghệ và pháp lý.

Cụ thể:
  • Thiết lập tài khoản dự án chuyên biệt: mọi dòng vốn vay hoặc tiền khách hàng đóng phải đi qua tài khoản giám sát tại ngân hàng;
  • Ràng buộc nghĩa vụ báo cáo điện tử: chủ đầu tư định kỳ gửi báo cáo sử dụng vốn cho ngân hàng và cơ quan quản lý nhà nước qua hệ thống dữ liệu chung;
  • Công khai thông tin dự án trên cổng dữ liệu quốc gia về bất động sản, để người mua nhà có thể tra cứu tình trạng pháp lý và tiến độ vốn hóa của dự án;
  • Tăng cường trách nhiệm pháp lý của tổ chức tín dụng, không chỉ ở giai đoạn cho vay mà cả giai đoạn kiểm soát giải ngân, thu hồi và xử lý nợ.
Nếu dòng tiền được theo dõi từ khi “rời ngân hàng” cho đến khi “trở lại thị trường”, pháp luật sẽ không cần chạy theo xử lý hậu quả.

Vai trò của Nhà nước và Viện nghiên cứu trong thiết kế thể chế mới

Kiểm soát dòng tiền không thể chỉ giao cho ngân hàng. Đó là chức năng phối hợp thể chế giữa:
  • Ngân hàng Nhà nước (giám sát tín dụng và rủi ro hệ thống),
  • Bộ Xây dựng (giám sát tiến độ dự án),
  • Bộ Tài chính (kiểm toán và quản lý nghĩa vụ thuế),
  • và các Viện nghiên cứu – trung tâm dữ liệu pháp lý độc lập như ILPAI, đóng vai trò kết nối, cung cấp dữ liệu, và tư vấn chính sách.
ILPAI hoàn toàn có thể đề xuất thí điểm Hệ thống theo dõi dòng tiền tín dụng bất động sản (ILPAI-FLOW) – nơi dữ liệu giao dịch giữa doanh nghiệp, ngân hàng và người mua nhà được bảo mật nhưng đồng bộ hóa.

Khi dữ liệu được chuẩn hóa, việc phân tích rủi ro tín dụng sẽ minh bạch, giúp ngăn ngừa từ sớm các hành vi “lạm dụng vốn vay”.

Ý nghĩa của kiểm soát dòng tiền – bảo vệ từ gốc hệ thống tài chính

Việc thiết lập cơ chế kiểm soát dòng tiền không chỉ để “giữ kỷ luật tài chính” cho ngành bất động sản.

Nó còn ngăn ngừa rủi ro dây chuyền cho toàn hệ thống ngân hàng và nền kinh tế quốc gia.

Một đồng vốn sai mục đích có thể kéo theo nhiều hệ quả: nợ xấu, mất thanh khoản, tranh chấp dân sự, thậm chí khủng hoảng niềm tin thị trường.

Ngược lại, một cơ chế pháp lý minh bạch có thể tái thiết niềm tin và phục hồi dòng vốn lành mạnh.

Khi pháp luật trở thành người gác cổng cho đồng vốn, nền tài chính quốc gia sẽ không còn phụ thuộc vào “thiện chí” của từng doanh nghiệp, mà vận hành theo quy tắc minh bạch và trách nhiệm.

Minh bạch dòng tiền – nền tảng của pháp quyền kinh tế

Pháp luật về tín dụng bất động sản không thể chỉ dừng ở mức “cho phép” hay “cấm đoán”, mà phải tiến tới quản trị rủi ro bằng thể chế.

Dòng tiền được giám sát – thị trường sẽ minh bạch.

Thông tin được công khai – người dân sẽ tin tưởng.

Ngân hàng kiểm soát hiệu quả – Nhà nước giảm gánh nợ xấu.

Như vậy, minh bạch dòng tiền chính là minh bạch niềm tin.

Đó là con đường duy nhất để thị trường bất động sản Việt Nam đi đến phát triển bền vững – nơi pháp luật không chỉ ngăn chặn sai phạm, mà còn kiến tạo niềm tin cho dòng vốn chảy đúng hướng, đúng người, đúng mục tiêu.
 
(Bài viết: TS. Thái Ngọc Sơn – Viện trưởng Viện Nghiên cứu Pháp lý & Công chúng ILPAI)

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây